THIẾU NIÊN ANH HÙNG – NGÀY 5: HÀNH QUÂN XA

1422
“Con đường phía trước còn dài không phải lý do để đi chậm lại. Còn nhiều việc để làm không phải lý do để thấy nản lòng. Đó là lý do để bắt đầu, để trưởng thành, để tìm những con đường mới, để đi vào bên trong và khám phá sức mạnh, ý chí, lòng quyết tâm và tính kỷ luật. Hãy bắt đầu điều cần bắt đầu. Hãy kết thúc điều cần kết thúc. Bước lên đường. Vững bước trên đường. Ngay lúc này bạn ở đoạn đầu của cuộc hành trình. Thật là một nơi tuyệt diệu! Cứ tưởng tượng tất cả những điều bạn sẽ học, tất cả những người bạn sẽ gặp, tất cả những trải nghiệm bạn sẽ có. Hãy thấy biết ơn rằng con đường dài và đầy thử thách, bởi đó là nơi bạn sẽ tìm thấy những điều tốt đẹp nhất mà cuộc đời có thể cho bạn”
Thật vậy! 4 ngày trôi qua tại Lữ đoàn 550 – Quân đoàn, là 4 ngày đầy sự thử thách, ý chí, sự trải nghiệm và hơn hết là tính kỷ luật, tinh thần đồng đội – đồng chí được nâng cao một cách rõ rệt nhất. Hôm nay cũng như mọi ngày, nhưng sao trong lòng bổng thấy bồi hồi nhiều cảm xúc lẫn lộn, niềm vui, sự háo hức pha lẫn với nổi buồn man mác, cảnh vật hôm nay sao mà đáng yêu đến thế, tôi đã nhìn ngắm thật lâu mọi ngọc ngách, mọi cảnh vật, mọi lối đi đã cùng tôi gắn bó trong những ngày qua, 4 ngày không phải là khoảng thời gian quá dài nhưng nó vừa và đủ cho những tình cảm được lớn dần lên, nung nấu một ý chí mạnh mẽ. Trong phút suy tư ngắm nhìn mọi cảnh vật, tôi chợt giật bắt người, nhớ tới các anh tiểu đội trưởng, ôi! Hôm nay chúng tôi phải xa các anh thật sao? Bài hát “Tạm biệt nhé”được cất lên, làm nước mắt tôi rung rưng nghẹn ngào, nhưng tôi tự nhủ lòng mình rằng tôi là chiến sĩ “Chiến binh thép” tôi phải mạnh mẽ, cứng rắn lên, phải chào tạm biệt các anh trong không khí vui tươi như một chiến binh được tôi luyện chất thép trong quân ngũ. Nhưng không thể! nước mắt tôi vẫn rơi khi thấy những giọt nước mắt, lăn dài trên má của các anh tiểu đội trưởng, các anh là một bộ đội kiên cường mà nước mắt vẫn rơi thì làm sao chúng tôi kiềm chế được. Có lẽ chúng tôi vào đây để được huấn luyện “chất thép” trước những khó khăn, vấp ngã, bản lỉnh, ý chí, kiên cường, mạnh mẽ, không lùi bước trước kẻ thù, đồng thời chúng tôi cũng được huấn luyện về tình cảm gia đình, tình đồng chí đồng đội, biết yêu thương, chia sẻ nên những giọt nước mắt rơi vì những người anh đã cùng chúng tôi chia sẻ những niềm vui, nổi buồn, chăm sóc lo lắng cho chúng tôi từ những điều nhỏ nhất thì những giọt nước mắt đó đáng để được trân quý. Cảm ơn các anh đã cùng chúng tôi, cùng các chiến sĩ Thiếu niên Anh hùng thêu dệt nên những chuỗi ngày ý nghĩa và bổ ích như thế.

Xe chúng tôi lăn bánh đến với hành trình mới để khám những điều mới lạ, khám phá chính bản thân mình, cuộc hành trình này không chỉ là những bài học mà đó là cả sự vận dụng mà chúng tôi đã được tôi luyện, trường thành trong những ngày quân ngũ vừa qua.
Địa điểm đầu tiên mà chúng tôi đặt chân tới đó là đài tưởng niệm chị Võ Thị Sáu ở huyện Đất Đỏ – tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Cầm trên tay nén nhang mà lòng bồi hồi xúc động, một thiếu nữ chỉ mới 14, 15 tuổi, cũng chỉ bằng tầm tuổi chúng tôi bây giờ mà hiên ngang bất khuất đến thế. Chị tham gia kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, khi bị pháp bắt đưa ra Côn Đảo để chuẩn bị xử bắn, trước hôm bị hành hình, chị liên tục hát cho bạn tù nghe những bài ca cách mạng như Lên đàngTiến quân caCùng nhau đi hồng binh…Khi đến pháp trường, chị nói: “Không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước thân yêu đến giây phút cuối cùng và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người!”. Nói xong, Võ Thị Sáu hát bài Tiến quân ca. Khi lính xử bắn lên đạn, chị hô vang những lời cuối cùng: “Đả đảo bọn thực dân Pháp. Việt Nam độc lập muôn năm. Hồ Chủ tịch muôn năm!”. Đến bây giờ chúng tôi mới hiểu được mục đích mà BTC đưa chúng tôi đến đây là gì, chúng tôi là những chiến sỹ Học kỳ quân đội Thiếu niên Anh hùng mà, phải kiên cường, mạnh mẽ, bản lĩnh trước những khó khăn, thử thách của cuộc đời.

Hành trình tiếp theo chúng tôi được trải nghiệm đó là núi Minh Đạm thuộc thị trấn Long Hải, tại chân núi chúng tôi cùng nhau ăn vội một bữa cơm dã chiến, không đầy đủ như các bữa cơm trước, nhưng chúng tôi vẫn cảm nhận được một bữa cơm rất ngon, bữa cơm của tình đồng chí đồng đội, bữa cơm của chuỗi trải nghiệm khám phá. Sau bữa cơm trưa chúng tôi bắt đầu tiếp tục hành trình của mình, chúng tôi cùng nhau vượt qua một quảng đường rừng núi hơn 2 km để đến Khu hầm bí mật của căn cứ núi Minh Đạm. Trong quá trình hành quân chúng tôi luôn đi theo 1 đường thẳng, bám sát và hỗ trợ cho nhau trong những lúc khó khăn.

Ra khỏi núi Minh Đạm cũng đã gần 3 giờ chiều, chuyến xe tiếp tục cuộc hành trình đưa chúng tôi đến với Thành phố biển Vũng Tàu, địa điểm chúng tôi dừng chân là Trung tâm Thanh thiếu niên miền Nam-Cơ sở Vũng Tàu, tại khu vực bãi sau thành phố Vũng Tàu (16 Hồ Quý Ly, P.Thắng Tam). Điểm ấn tượng đầu tiên đập vào mắt của chúng tôi là một cơ sở mới xâu dựng khang trang, rộng rãi với diện tích hơn 14.000 m2, các hạnh mục được bố trí xậy dựng hợp lý gồm khu nhà khách 6 tầng với đầy đủ trang thiết bị, khu nhà ăn rộng, hội trường, khu sinh hoạt huấn luyện tập thể và từ phòng ở có thể nhìn thấy biển Vũng Tàu, chúng tôi bắt đầu cảm nhận được những cơn gió biển mang theo cả sự mặn nồng của biển khơi. Đặc biệt Trung tâm dành riêng một tầng để bố trí chuyên biệt phục vụ cho các chương trình học kỳ quân đội, chiến sỹ có không gian rộng rãi để sinh hoạt, học tập và tối nay chắc ai cũng ngủ ngon vì được ở phòng có máy lạnh rất mát!!!.Nếu có dịp xuống Vũng Tàu hãy ghé qua Cơ sở huấn luyện của Trung tâm Thanh thiếu niên Miền nam các bố mẹ nhé.

Chúng tôi được bối trí phòng ở, khu vực tắm giặt, vị trí phơi quần áo, nhận phòng xong chúng tôi cũng bắt đầu sinh hoạt cá nhân buổi chiều. Bữa cơm chiều nay dường như ngon và đậm đà hơn các bữa cơm trước hay do hôm nay chúng tôi có một ngày hành trình khá mệt, nên tất cả chúng tôi đều rất vui vẻ dùng bữa, ai cũng đánh một bụng no căng.

Tối đến, chúng tôi được chị Tuyết Nhi và chị Thùy Ngân hướng dẫn các tiết mục văn nghệ cho chương trình tối ngày mai, tất cả chúng tôi đều hào hứng tham gia rất nhiệt tình và còn được các anh chị trong Ban Chỉ huy khen là tiếp thu bài nhanh nữa đó. Sau buổi tập BTC đã đưa đến cho chúng tôi một bất ngờ thú vị, đó là tổ chức sinh nhận cho các chiến sĩ sinh trong tháng 6, niềm vui, tinh thần đồng đội, sự hạnh phúc vỡ òa, hòa quyện vào nhau.

Vậy là một hành trình mới đã bắt đầu, hy vọng trong những ngày tiếp theo sẽ là những ngày đầy thú vị, bất ngờ và bổ ích như những gì mà chúng tôi đã có trong những ngày vừa qua.
Bình luận Facebook