Thiếu niên anh hùng Ngày 6: Kỷ luật, nỗ lực và tinh thần đồng đội.

1346

Nội dung chính

Sau một đêm dài với giấc ngủ thật sâu, thật nhẹ nhàng và ngon giấc biết bao, đã lâu lắm rồi chúng tôi mới cảm nhận lại được hơi mát tỏa ra từ chiếc máy lạnh, phòng ốc sạch sẽ, thoáng mát, đẹp đẽ và đầy đủ tiện nghi. Ôi! “Thật thích quá đi” chúng tôi đã thốt lên những từ như thế trong suy nghĩ của mình, có lẽ chúng tôi đã được rèn luyện sự gian nan, vất vả, khổ cực trong quân ngũ nên chỉ cần một sự thay đổi nhẹ trong sống chúng tôi đều tinh tế cảm nhận được và trân quý cuộc sống này biết bao.
Thức dậy ở một nơi xa lạ, nhưng ở đây chúng tôi vẫn cảm nhận được sự yêu thương, sự quan tâm, theo dõi từng bước chân của chúng tôi đi, từ gia đình thân yêu của mình. Ở đây chúng tôi còn cảm nhận được tình cảm đồng chí, đồng đội, sự yêu thương, chia sẻ đùm bọc lẫn nhau giữa các anh chị ĐPV dành cho chúng tôi. Tất cả những điều đó đều biết thành động lực vô hình để thôi thúc chúng tôi sống tốt hơn, cố gắng hơn, mạnh mẽ hơn và tiếp thu thật tốt những gì được huấn luyện, mỗi giây phút lúc này đều thật đáng quý biết bao. Chúng tôi luôn được nhắc rằng “Đừng để thời gian trôi qua một cách vô nghĩa, hãy sống thật ý nghĩa từng phút giây”.
Sáng hôm nay mọi chế đội sinh hoạt, huấn luyện vẫn được duy trì bình thường như trong doanh trại quân đội, sau giờ báo thức là nội dung tập 24 động tác thể dục tay không buổi sáng, mà chúng tôi đã được học trong đơn vị Lữ đoàn 550, tất cả chăn, chiếu nội vụ của chúng tôi vẫn phải gấp xếp một cách gọn gàng trật tự, những điều đó đối với chúng tôi bây giờ không cần phải nhắc nữa, mà cứ như một phản xạ tự nhiên, tạo thành một thói quen thường ngày vậy. Nhìn tô bún bò trên bàn nghi ngút khói mà trong lòng háo hức biết bao, ngồi vào bàn, tôi cố hít một hơi thật sâu để cảm nhận hết hương vị ngọt ngào tỏa ra từ tô phở, sau đó nến thử nước dùng, tôi dường như tôi cảm nhận hết vị ngon ngọt của thịt bò, vị chua của chanh, thêm một chút cay nồng của ớt và không thiếu vị mặn mà của muối biển Vũng Tàu. Tô bún bò đối với chúng tôi trong những ngày huấn luyện trong quân ngũ là quá xa xỉ, hôm nay lại có một bữa sáng ngon lành với đầy đủ hương vị của cuộc sống.

Buổi sáng hôm nay chúng tôi bắt đầu hành trình sát hạch thể lực và tính kỷ luật được rèn luyện trong những ngày qua, Ban chỉ huy đưa ra nhiệm vụ cả đại đội phải cùng nhau vượt qua thử thách này và đảm bảo tuyệt đối an toàn. Cự ly hành quân từ cơ sở huấn luyện của Trung tâm thanh thiếu niên miền Nam, đích đến là đỉnh núi Tao Phùng là núi cao thứ 2 của thành phố Vũng Tàu, nơi có Tượng chúa giang tay, đây là tượng chúa lớn nhất của khu vực châu Á, tổng chiều dài đi và về là hơn 7km phải leo qua hơn 1000 bậc thang. Yêu cầu hành quân phải đi một đường nối đuôi nhau, người cách người không quá xa cũng không quá gần, chúng tôi luôn giữ khoảng cách từ 1,5m – 2 m, giử kỷ luật và tập trung, trong quá trình đi, chúng tôi luôn theo một đường thẳng người nối người, ép sát hàng vào lề bên phải, không đùa giỡn, không tách hàng, lâu lâu có một chiến sỹ bị sút dây giầy thì tự động bước qua một bên, buộc lại dây giầy sau đó nhanh chóng chạy bám vào vị trí cũ. Những lúc qua đường chúng tôi luôn đợi đồng đội của mình vào đủ sau đó được các anh chị trong BTC, và các anh chị ĐPV xin đường, chúng tôi cơ động nhanh chóng qua đường khi xe đang nhường đường cho chúng tôi qua, ý thức kỷ luật của chúng tôi đã được nâng cấp lên rất nhiều sau những ngày huấn luyện.
Bạn biết không, chúng tôi phải di chuyển bộ một quảng đường khá xa, phải đến vài km theo dọc bờ biển, chưa kể chúng tôi phải vượt qua 811 bậc thang và cao đến 176 m để đến chân tượng Chúa giang tay,  nhưng trong quá trình đi ai cũng phải nổ lực đeo bám đồng đội, chúng tôi đều cố gắng bám hàng không ai được tách hàng để ngồi nghỉ, mỗi chúng tôi đều mang theo một chai nước nhỏ, nhưng nước không uống quá nhiều mà mỗi lần chỉ uống một ít để giữ nước cho cơ thể, trên đường lên núi tất cả mọi người đều nhìn chúng tôi và khen ngợi về tính kỷ luật và trật tự của hơn 150 chiến sỹ HKQĐ và 20 anh chị trong Ban tổ chức. Sau 1h30 phút chúng tôi đã lên đỉnh núi Tao Phùng theo đúng kế hoạch đề ra, trong quá trình di chuyển dù nhiều bạn rất mệt nhưng tất cả đều động viên và cùng giúp đở để không ai phải bỏ cuộc tách khỏi đội hình. Chúng tôi làm được điều đó tất cả là nhờ vào ý chí, nổ lực mà chúng tôi đã được tôi luyện trong những ngày vừa qua ở môi trường quân đội.

Trên đường hành quân tinh thần đồng chí, đồng đội cũng rất cao, chúng tôi luôn nhắc nhở nhau phải bám hàng, luôn động viên nhau bằng những câu nói như “Cố gắng lên chiến sĩ” hay “Sắp tới rồi, hãy mạnh mẽ lên” và đôi khi cũng hát một ca khúc nào đó để quên đi sự mệt mỏi, dù chai nước rất nhỏ và uống sắp hết nhưng chúng tôi cũng chia sẻ cho đồng đội của mình một ngụm nếu đồng đội đã hết nước, chúng tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều, biết yêu thương, biết chia sẻ nhiều hơn trong cuộc sống. Sau khi đến đỉnh núi các tiểu đội tổ chức sinh hoạt tiểu đội và cùng nhau chia nhìm ngắm cảnh đẹp của thành phố Vũng Tàu và cảm nhận được một phần ý nghĩa bài thơ “Đi đường” của Bác Hồ “Đi đường mới biết gian lao; Núi cao rồi lại núi cao trập trùng; Núi cao lên đến tận cùng; Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non”.
Sau 30 phút nghỉ ngơi và sinh hoạt tiểu đội, đúng 9h40 phút Ban chỉ huy phát lệnh hành quân trở về Trung tâm, khi đi về cùng phải chấp hành đúng tinh thần kỷ luật và phải nổ lực với tinh thần đồng đội, đường đi xuống có vẻ nhẹ nhành hơn nhưng yêu cầu về tính ký luật và trật tự càng phải cao hơn, do chúng tôi phải đi xuống dốc. Sau 60 phút chúng tôi đã hoàn thành chặng đường trở về trung tâm huấn luyện an toàn và đảm bảo đây đủ quân số, Ban chỉ huy khen ngợi tinh thần nổ lực của toàn đại đội không một chiến sỹ nào bỏ cuộc, tính kỷ luật của từng chiến sỹ rất cao, với chiều dài đội hình di chuyển dài 200m, dù phải di chuyển qua nhiều khu vực, nhiều địa điểm nhưng vẫn bảo đảm hàng ngũ và trật tự, điều này để lại ấn tượng đẹp đối với du khách và người dân địa phương.

Sau một giấc ngủ ngon buổi trưa, chúng tôi luyện tập văn nghệ để tham gia đêm văn nghệ của buổi tối, thời gian luyện tập không nhiều, nhưng tinh thần luyện tập của chúng tôi rất tốt, chúng tôi luôn đoàn kết, vui vẻ, nhiệt tình tham gia các hoạt động.
 Chiều nay chúng tôi được Ban chỉ huy tổ chức hoạt động tập thể tại bãi biển Vũng Tàu, để bảo đảm tuyệt đối an toàn trước khi ra khỏi Trung tâm mỗi chiến sỹ phải mặc đồng phục và áo phao trước khi ra biển, chúng tôi được ưu ái tắm riêng trong khu vực được giăng dây bảo vệ an toàn, xung quanh có các anh chị điều phối viên và bộ phận cứu hộ bờ biển, bố trí các vị trí để đảm bảo an toàn cho chúng tôi. Chúng tôi được tham gia các hoạt động trò chơi bãi biển để khởi động và xây dựng tinh thần đồng đội. Một buổi chiều thật mát mẻ và đầy sảng khoái tinh thần sau những ngày huấn luyện cẳng thẳng.

Tối nay chúng tôi có một đêm văn nghệ thật vui vẻ, ý nghĩa biết bao, cùng nhau sáng tạo ra những bộ trang phục thật dễ thương từ những vật dụng sẵn có, chỉ trong khoảng thời gian 10 phút, với những đôi tay khéo léo, đã nhanh chóng tạo ra được một bộ sưu tập có 1 không 2. Trước lúc tham gia chương trình HKQĐ, chúng tôi rất ngại đứng trước đám đông, rất ngại để thể hiện hay nêu quan điểm trước người khác, rất trầm khi tham gia các hoạt động tập thể, nhưng đến bây giờ chúng tôi đã chuyển mình rất nhanh, không còn ngại ngùng, e thẹn khi đứng trước tập thể nữa, không còn thụ động trong các hoạt động văn thể mỹ, lòng đố kị cũng đã dần tan biến, thay vào đó bằng sự ngưỡng mộ và thấu hiểu.

Kết thúc một ngày nữa thật thật bổ ích và ý nghĩa, ngay lúc này tôi chỉ muốn thời gian trôi thật chậm lại để chúng tôi được ở bên nhau, học hỏi được thật nhiều điều bổ ích hơn nữa, đến bây giờ tôi bắt đầu có cảm giác buồn khi vô tình nghĩ tối ngày phải chia tay đồng đội, chia tay các anh chị ĐPV của mình. Ngày mai sẽ là một ngày hoạt động thú vị nữa tại đỉnh núi cao nhất của thành phố Vũng Tàu, khu du lịch Hồ Mây, nhưng các chiến sỹ yên tâm nhé chúng ta không phải leo núi nữa mà được đi bằng cáp treo đấy!. Hãy cùng chúng tôi chờ đón một ngày đầy ý nghĩa nhé.
Bình luận Facebook