Ký ức Học kỳ Quân đội

1161

Từ khi mẹ tôi đăng ký cho tôi tham gia chương trình Học kỳ quân đội tôi rất bồn chồn lo lắng đủ điều, đây là lần đầu tiên xa nhà của tôi, một mình tôi phải tự lập mọi thứ, từ ăn uống, tắm giặt, sinh hoạt,…tôi suy nghĩ rất nhiều điều. Lo lắng một phần nhưng thật sự tôi cũng rất tò mò và mong chờ Học kỳ quân đội và chính sự tò mò thích thú đó đã làm cái lo lắng trong tôi không còn nữa, thay vào đó là sự háo hức vô cùng. Tôi mong sao Học kỳ quân đội nhanh tới… Và rồi, sau bao ngày háo hức chờ đợi, đến nay chương trình Học Kỳ Quân Đội cũng đã bắt đầu rồi, đơn vị đóng quân của chúng tôi là Lữ Đoàn 550 – Quân đoàn 4.

◊ Cách nhận diện chương trình học kỳ quân đội chính quy?
◊ Học kỳ quân đội huấn luyện gì?  
◊ Lý do chọn học kỳ quân đội SYC!

                                                Đồng đội luôn sát cánh bên nhau

Ở đây chúng tôi thường gọi nhau bằng cái tên rất thân thương “đồng chí” và “đồng đội”. Dưới sự chỉ huy nghiêm khắc của các anh chị Điều phối viên và Ban huấn luyện, chúng tôi quen dần với cuộc sống quân đội. Chúng tôi quen dần với tiếng kèn báo động, tiếng còi tập trung, những khẩu lệnh và cả những hình phạt. Đối với chúng tôi chạy 10 vòng sân hay 50 cái hít đất là chuyện bình thường vào mỗi buổi sáng. Ở đây chúng tôi được huấn luyện rất nhiều thứ từ thể lực, tác phong, nền nếp, kỹ năng sống,.. mỗi ngày trôi qua chúng tôi lại được học nhiều điều mới, vượt qua bao nhiêu là thử thách khó khăn, nào là vượt vật cản, hành quân dã chiến, hành quân đêm, đánh trận giả, mỗi lần tham gia các hoạt động chúng tôi đều phải nỗ lực vượt qua các trạm với những thử thách khác nhau, có nhiều thử thách tôi nghĩ mình không thể nào vượt qua được, nhưng chính những lời động viên, cổ vũ từ các anh chị Điều phối viên và sự hỗ trợ, giúp sức từ đồng đội tôi đã hoàn thành được những thử thách đó, mỗi lần như vậy tôi lại thấy mình trưởng thành hơn, phía sau tôi luôn có đồng đội sát cách, hỗ trợ.

Huấn luyện hành quân 

8 ngày chúng tôi học cách sống tự lập, trải nghiệm cuộc sống của một người lính thực thụ, những ngày trôi qua là khoảng thời gian không thể nào đủ để chứa đựng biết bao kỉ niệm vui buồn, buổi tối là khoảng thời gian để chúng tôi trao nhau những câu chuyện, những lời ca, những tiếng hát,…

Qua 8 ngày huấn luyện trong môi trường quân đội, chúng tôi đã thực sự trưởng thành hơn và trang bị được nhiều kĩ năng sống. Từ cảm giác bị gò bó ép buộc vào khuôn khổ, chúng tôi đã dần hình thành được ý thức tự giác trong sinh hoạt và học tập. Trong cái nắng, cái gió thao trường, trong những tiếng còi báo động, trong những lần chinh phục vật cản, vượt núi, băng sông, trong tất cả những khó khăn,… những đưa con bé nhỏ trong vòng tay bao bọc của bố mẹ như chúng tôi, đã thấy cứng cáp và trưởng thành hơn nhiều.

Cảm xúc khi biên thư về gia đình

Học kì quân đội quãng thời gian không ngắn, không dài, nhưng đủ để làm chúng ta bâng khuâng mỗi khi nhớ về, bởi ở đó bạn không còn là cô công chúa hay chàng hoàng tử của ba mẹ nữa mà bạn là chính bạn, …Đối với tôi, khoảng thời gian được huấn luyện ở đây là hành trang mà không có bất kì nơi nào trên thế giới có thể mang đến cho tôi, tôi đã sống hết mình, đã nỗ lực, đã thật sự vui vẻ cùng đồng đội, tôi cũng đã biết yêu thương gia đình hơn, biết trân trọng tình cảm bố mẹ, gia đình đã trao cho mình.

Giấy phút chia tay của chúng tôi

Ngày “trưởng thành”, chúng tôi được về bên gia đình, nhưng những giọt nước mắt vẫn lăn dài trên má. Lúc này tôi chỉ muốn thời gian dừng lại để chúng tôi được ở bên cạnh nhau, để được sống, được đồng cảm với nhau nhiều hơn. Chúng tôi ôm lấy nhau với mọi lưu luyến, những ngậm ngùi và những kỉ niệm,…

Hẹn mùa hè năm sau tôi lại gặp đồng đội của tôi tại Trung tâm Thanh thiếu niên miền Nam!

Huy Hoàng – TĐ1

Bình luận Facebook