CHIẾN SĨ TÍ HON- NÂNG TẦM BẢN THÂN: NGÀY THỨ 5

1638


N

          Bố mẹ thương yêu!

          Chỉ còn vài giờ nữa thôi là con sẽ về với gia đình mình, chuyến hành trình này thật sự để lại cho con quá nhiều ấn tượng và những cung bậc cảm xúc. Từ lúc còn bỡ ngỡ đến thân quen, đến khi thật sự xem nhau là một gia đình nhỏ thì phải chia xa. Ngày mai, chúng con sẽ trở về với vòng tay cha mẹ, không còn những bữa ăn mà người bên cạnh là đồng đội của mình, không còn những giọt nước mắt nhớ nhà,… Tất cả sẽ trở thành kỉ niệm để mỗi người mang theo sau này, và con nghĩ rằng, đó sẽ mãi là khoảng thời gian đẹp và đáng nhớ nhất của bản thân mình! Con từng nói với bố mẹ là con rất chán khi đi ra ngoài, chán khi làm việc nặng, chỉ thích bám vào chiếc điện thoại của bố mẹ với những bộ game thôi…nhưng những ngày qua khi cùng đồng đội tham gia những hoạt động tập thể, học tập những chuyên đề về ứng xử văn minh, bổ ích, được sự chia sẻ động viên của các anh chị, dù là hơi mệt, mồ hôi ướt áo nhưng khi hoàn thành rồi,cảm giác thích lắm bố mẹ ạ. Nhìn thấy sức lực của mình được đền đáp xứng đáng, cảm nhận tình yêu thương của bạn bè và nhìn thấy xung quanh mọi người sống bình yên, vui vẻ, hạnh phúc con thấy quý cuộc sống mình vô cùng. Tự tay chạm vào mọi thứ xung quanh mới cho con được cảm giác yêu đời làm sao. Điều này quả thật không thể tìm thấy khi chỉ ngồi trong căn phòng và nhìn thông qua màn ảnh nhỏ.

          Chỉ còn vài giờ ngắn ngủi là con tạm xa chương trình này rồi, có chút tiếc nuối nhưng chiều hôm nay ai cũng nở nụ cười trên môi, dành hết sức để tập một tiếc mục văn nghệ cùng tiểu đội cũng như tặng cho các anh chị điều phối viên. Tiếc mục của đội con tuy không giành giải cao nhất nhưng mọi người ai cũng vui vì được thể hiện hết mình, được thỏa sức một cách tự nhiên trong tiếng hò reo, cỗ vũ của những đội khác. Và điều đặc biệt là bản thân con đã cảm thấy tự tin với những bước nhảy ấy, không còn là một đứa trẻ rụt rè, sợ hãi khi đứng trước đám đông nữa.

          Tối hôm nay thật ấm áp giữa những làn gió biển, ngồi xung quanh nhau nhưng con cứ ngỡ mới như ngày đầu gặp mặt, ngày đầu tiên khoác lên vai áo xanh chiến sĩ và chẳng biết hết các bạn là ai. Những ngày qua chúng con cùng vui chơi, cùng ăn, cùng học, cùng tham gia các hoạt động, mỗi người một tính cách nhưng cũng đủ để làm nên một không khí đầy ắp tiếng cười yêu thương. Thời gian sao nhanh quá, con chỉ mới gặp các bạn thôi nhưng giống như anh em một nhà, một mái ấm gia đình. Chắc chắn là con sẽ có rất nhiều điều muốn nói. Cảm ơn đến các anh chị điều phối viên đã chăm sóc chúng con như ba mẹ, cảm ơn đến các bạn đã đồng hành cùng con thời gian qua, cảm ơn thầy cô đã dạy cho con những bài học bổ ích và quan trọng nhất cảm ơn bố mẹ đăng kí cho con tham gia chương trình này. Dù xa hay gần, dù hôm nay hay ngày mai, con vẫn nhớ đến khoảng thời gian đáng quý ấy, khoảng thời gian kỉ niệm dù ngắn ngủi nhưng đủ cho sự trưởng thành và lớn khôn!

          Chiều mai 17h00,  con sẽ được gặp lại bố mẹ tại trung tâm, con sẽ kể cho bố mẹ nghe rất nhiều điều thú vị về chuyến hành trình này, con yêu bố mẹ rất nhiều!

Bình luận Facebook